Search
Thứ 2, 13/06/2016, 18:58 PM

Giết chó trung thành, chết thê thảm

Giết chó trung thành, chết thê thảm
Xin người đọc hãy tha thứ cho tôi vì không nói rõ tên, cho nên chỉ lấy họ để thay thế. Nhân vật chính của câu chuyện này chính là ông cậu của tôi, ông họ Đường, sống ở Đài Trung, Đài Loan, làm nông. Năm 1952, vì thân thể tiều tuỵ, nghe bạn bè bày ăn thịt chó thân thể sẽ được khoẻ mạnh, mập mạp, ông ta liền đem con chó rất trung thành nuôi từ thời Nhật xâm chiếm Trung Quốc ra giết, mọi người trong gia đình chẳng những không ngăn cản, mà còn khuyến khích, giúp đỡ làm thịt chó. Một sáng nọ, cậu và mợ cùng hợp sức dùng cái bừa đập vào đầu con chó, ngay tức khắc con chó bị ngất, ông cậu đem nó tới hồ cá, ông định nhân đây nhận nước cho chết, không ngờ khi vừa nhận xuống nước con chó liền tỉnh lại, lặn xuống nước chảy trốn, nhưng vài tháng sau, khi vết thương lành, nó liền quay trở lại giữ nhà cho chủ. 27257412035_ee24f05e26 Nhưng ông cậu của tôi chẳng có chút động lòng khi thấy con chó trở về. Khoảng hai tuần sau, ông lấy cục đá lớn nện vào đầu nó, lần này con chó cũng ngất xỉu, do bị đập vào đầu nên lưỡi nó thè ra ngoài, máu trong miệng chảy ra, óc văng đầy đất, hình trạng nó nằm chết rất thê thảm, ông liền đem nó ra thọc huyết ngay, chứ không nhận nước, để tránh tình huống xấu xảy ra, chỉ sau mấy giờ, con chó đã nằm gọn trong nồi, nó được nằm chung với sả, gia vị… Tối đó cả gia đình cậu tôi cùng hưởng hương vị của thịt chó. Hôm sau, đang làm ngoài đồng bỗng nhiên nghe đau bụng dữ dội, ông vội chui vào lùm cỏ để giải quyết, nhưng ngồi hoài cũng không đi được. Đến ngày thứ ba, đúng giờ ông đã giết chó, lúc này ông cũng đang làm ngoài đồng, đột nhiên thấy choáng váng mặt mày, hoa mắt, sau đó ho một tiếng. Thật kinh hãi, ông khạc ra một đống máu trước mặt mợ, mợ tôi liền dìu cậu lên bờ để nghỉ ngơi, nhưng không thấy đỡ hơn chút nào, càng nghỉ đầu càng buốt, mợ tôi vội đưa cậu về nhà, rồi đi mời vị dược sĩ gần đó qua khám, ông ta chích thuốc, cho uống thuốc, nhưng đều không thấy hiệu quả. Đêm đó, đang ngủ cậu bỗng nghe đau đầu không thể chịu nổi, sau đó rên mấy tiếng giống như tiếng tru thê thảm của chó khi bị đập, máu trong miệng vẫn tuôn ra như thác, mợ tôi cố gom góp tiền nhờ người đi mời vị bác sĩ tây y, ông ta cũng bó tay với căn bệnh kỳ quái của cậu. Đến ngày thứ tư, vì mỗi ngày thổ huyết đến mấy lần, nên cổ họng sưng to, lưỡi không còn cảm giác gì cả, miệng không tài nào ngậm lại được, lưỡi luôn lè ra ngoài, đau đầu đến nỗi hai mắt chảy máu. Đến ngày thứ năm, cậu không thể chịu nỗi thống khổ và trút hơi thở. Nhưng thịt chó vẫn ăn chưa hết, chỉ mới hết 2/3 mà đã bị quả báo như vậy rồi, đừng nói chi đến khi ăn hết. Chuyện càng kỳ quái hơn, lúc cậu sinh bệnh lạ, cho đến khi ra đi trong cổ luôn phát ra những âm thanh rất kỳ lạ, những âm thanh này giống như tiếng rên rỉ của con chó trung thành lúc sắp từ giã cõi trần, càng kỳ quái hơn trên đầu ông lòi ra một cục rất to giống như vừa bị một tác động rất mạnh của vật cứng. Theo tôi đây là báo ứng do trước kia cậu dùng đá đập vào đầu con chó. Tướng nằm của cậu khi chết giống y như tướng nằm của con chó kia, chính là báo ứng rõ ràng của việc giết chó. Đây là câu chuyện có thật của dòng họ tôi mà chính mắt tôi chứng kiến. Hôm nay, qua “Tạp Chí Chính Luân”, tôi có vài lời khuyên mọi người: “Con chó có nhiều khi nó còn trung thành hơn con người nữa, tại sao chỉ vì muốn phì da béo thịt mà nỡ giết nó, nỡ ăn thịt nó?” Mong những người thích ăn thịt nên suy ngẫm! Thật suy ngẫm!   Theo Xuân Giao


0.66772 sec| 1506.195 kb